Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

BẠN ĐỪNG MONG THẤY HỒN CỐT THĂNG LONG

mai xuân dũng 25/9/2010
 
Hà nội của tôi
Đã phôi phai mất rồi
Đến cả sắc trời Hà nội
Đừng tìm đâu nữa, hồ Gươm xanh như thời con gái
In thâm nâu, rêu biếc những mái nhà
Man mác buồn thèm nghe tiếng chuông xa
Tắt nghẹn, giữa xô bồ ồn ã
Bạn tôi ơi
Đêm Trung thuThôi đừng dẫn con mua đồ chơi Hàng Mã
Đèn ông sao xưa không có nữa rồi
Dạo mỏi chân cũng vậy mà thôi
Hàng Trung Quốc ngập tràn hè phố
Ông già nặn tò he chợ Bưởi, chợ Mơ nay đâu còn nữa
Bởi các con anh, con tôi chơi súng quen rồi
Bớt tiền quà mua đao, kiếm nhựa vui chơi
Và bạn tôi
Người xứ Huế
Có mẹ già
Chưa từng ra Hà nội
Hẹn đại lễ 1000 năm đưa mệ ra chơi
Buồn lòng thêm, bạn của tôi ơi
Đâu là Hà nội?
Nhà tôi bên Hồ Gươm mà lòng xa ngái
Ngước mắt trông tháp đá rạch nền trời
Hà nội thủa xưa mảnh lòng thơ bé của tôi
Vỡ vụn hết giữa xô bồ kẻ chợ
Đất chật trội vì thành xôi thành mỡ...
Hóa vi la, biệt thự các con giời
Biến địa linh làm chốn ăn chơi…
Bạn của tôi ơi
Tôi không chắc
Dám đưa mệ của bạn thăm Khuê văn các
Sợ vong linh tiền kiếp chẳng ngậm cười
Con cháu nay
Tiến sỹ nhiều
Như lá thu rơi
Rụng đầy hè Văn miếu.
Nhưng đâu ai giúp dập cho đời ?
Không ngượng ngùng,
Mặc miệng tiếng thế gian cười
Mua đỗ đạt bon chen làm quan chức mà thôi.
Hà nội của tôi
Không phải của hôm qua
Không phải Thăng long, Đông Đô, Hà nội
Tôi phải nói
Nếu không sẽ là người có lỗi
Để bạn đừng mong
Được nhìn, được nghe hồn cốt đất Thăng Long
Bởi hôm nay Có lẽ
Trăn tinh đã khoác tấm da Rồng.
Mai xuân dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét