Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

NGẪM VỀ VĂN NGHỆ SỸ-TRÍ THỨC




NGẪM - 1


Canh Le 


Ảnh Internet
    Ở Việt Nam hiện nay, các "văn nghệ sĩ - trí thức" phải tự làm hồ sơ và đơn "xin" để được nhà nước "phong tặng" cho các "danh hiệu cao quý" : Nghệ Sĩ Ưu Tú, Nghệ Sĩ Nhân Dân, Nhà Giáo Ưu Tú, Nhà Giáo Nhân Dân ...

    Từ chuyện nay nhớ chuyện xưa, Học giả Nguyễn Hiến Lê trong Hồi Ký của mình có kể rằng dưới thời Việt Nam Cộng Hòa, chính quyền có nhiều lần trao tặng cho Ông Kỷ Niệm Chương và Phần Thưởng ( bằng hiện kim ) để ghi nhận công lao đóng góp cho nền Văn Hóa nước nhà, và mời Ông cộng tác trong Bộ Quốc Gia Giáo Dục, nhưng Ông đã từ chối vì còn bất mãn với một số chính sách của chế độ, chính quyền cũng đành thôi mà cũng không gây khó dễ gì ...

    Qua hai câu chuyện này, tôi có một số nhận xét :

1-   Chính quyền thời trước đã làm đúng chức trách của mình, là phát hiện nhân tài, ghi nhận công lao, tưởng thưởng xứng đáng, và trọng dụng ... Còn việc có nhận hay không là việc của họ, chính quyền phải tự xét lại mình có đủ "tư cách" để "phát hiện", "ghi nhận", "tưởng thưởng", và "trọng dụng" hay chưa !? Cả người "cho" và người "nhận" đều giữ và thể hiện được lòng tự trọng của mình ... ! ...

    Chính quyền thời nay thì lại đặt ra một cơ chế "xin - cho" một cách trịch thượng, tự cho mình cái quyền "toàn tri", ban phát trên mọi lĩnh vực, phản ánh một não trạng u tối và thấp kém ... Cả người "cho" và người "nhận" đều "nhục" cả ... ! ...

2-   Về phía Văn Nghệ Sĩ - Trí Thức, nếu là "chân chính" thì không ai lại đi làm cái việc "xin" một cách đớn hèn ấy cả, chưa kể có một số kẻ còn phải chạy chọt để "mua" ...

3-   Nhìn ra thế giới, tôi chắc rằng nhà nước Pháp khi trao tặng Bắc Đẩu Bội Tinh, nhà nước Anh khi phong tặng Tước Hiệu Hiệp Sĩ, ... không ai làm như ở ta hiện nay cả, cả người "cho" lẫn người "nhận" ... Có lẽ nhờ vậy mà họ Văn Minh chăng !? Hay là bởi vì họ Văn Minh nên họ mới như vậy !?

4-   Ở các nước Văn Minh, giới Chính Trị Gia thường hay kết thân với giới Văn Nghệ Sĩ - Trí Thức, vì ở các nước đó, Văn Hóa dẫn đường cho Chính Trị ... Văn Nghệ Sĩ - Trí Thức là những con người cực kỳ nhạy cảm trước những tín hiệu biến chuyển của xã hội, là những người luôn đi tiên phong trong các trào lưu tư tưởng mới ... Gần họ, giới Chính Trị tiếp thu các tín hiệu xã hội và kịp thời điều chỉnh các sách lược, chiến lược, chính sách cho phù hợp với sự phát triển của xã hội ...

5-   Văn Nghệ Sĩ - Trí Thức Việt Nam ngày nay dường như vẫn còn đang chìm đắm trong những nỗi buồn "muôn năm cũ", "sầu cổ độ", "vạn cổ sầu", ... của thời "tiền chiến", vẫn cứ quanh quẩn lê la ở những "phố nhỏ, ngõ nhỏ ...", "quán cóc liêu xiêu ..." ..., để rồi mỏi mòn với "thương nhớ đồng quê", lay lắt với "nỗi buồn phố thị" ... vv ...

    Cho đến nay, người Việt Nam vẫn cứ hình dung "nghệ sĩ" là phải "lãng mạn", "bay bướm", "đi mây về gió" ... Họ ngạc nhiên khi thấy Văn Nghệ Sĩ - Trí Thức quan tâm, nhạy cảm với chính trị, thời cuộc ... Và chính quyền thì dường như lo sợ, và theo dõi, không phải để tiếp thu, học hỏi, mà để ngăn ngừa, khủng bố ...


    Năm điều trên cho thấy Xã Hội Việt Nam vẫn còn cách xa "Cánh Cửa Văn Minh" lắm ... ! Chưa biết đến ngày nào, giới Văn Nghệ Sĩ - Trí Thức Việt Nam mới có thể đưa được Xã Hội Việt Nam đến bên bậc thềm của nó ... !? ...

   Hởi những ai đang tự xem mình là "Văn Nghệ Sĩ - Trí Thức" ..., các vị nghĩ gì ... !? ...

   QUỐC GIA HƯNG VONG, THẤT PHU HỮU TRÁCH !

   TƯỚC HỮU NGŨ, SĨ CƯ KỲ LIỆT
   DÂN HỮU TỨ, SĨ VI CHI TIÊN.

Nguồn: https://www.facebook.com/canh.le.353

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét