Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

KHỦNG BỐ Ở PHỦ LÝ TỈNH HÀ NAM

25/3/2012

Một người phụ nữ quê một nách con nhỏ hai tuổi là nạn nhân của lừa đảo lao động nước ngoài đang sống nhờ ở đậu nhà chị gái ở đường Nguyễn Thị Phúc thành phố Phủ Lý tỉnh Hà nam đáng ra cần phải nhận được sự che chở của chính quyền địa phương hoặc các tổ chức Công đoàn, Phụ nữ, tổ dân phố nhưng thực tế tận mắt nhìn thấy là hoàn toàn ngược lại, Chị Trần Thị Nga và cháu Phú đang chịu đựng sự khủng bố, đàn áp của cả một xã hội Hà nam thu nhỏ nơi chị ở.
Nửa đêm nghe chị gọi điện kêu cứu:
- Các anh ơi chúng nó định giết mẹ con em tối nay, cứu em với…
- Bình tĩnh nào, cô bảo “chúng nó” là những ai?
- Em không biết, chỉ thấy nhiều kẻ lảng vảng quanh nhà em và bên kia đường chầu trực nhìn sang nhà em và có “truyền đơn” dọa giết em bằng “luật rừng” anh ơi.
- Ở nhà cô có hiện tượng lạ gì không?
- Lối thoát hiểm sau nhà em bị công an cho người rào bằng dây thép gai rồi, đêm nay chúng vào nhà em là em hết đường chạy.
- Cô báo chính quyền chưa?
- Dạ em đã trình báo viết đơn nhiều lần rồi mà công an có giải quyết gì đâu, mà em thấy trong đám lạ mặt có cả công an mật nữa.
- Cô nói chắc không, cụ thể là ai?
- Dạ em thấy có ông Công là công an Bảo vệ chính trị, người đã bắt em giải về Hà nam hồi năm ngoái mẹ con em đi biểu tình chống Trung quốc nên em nhận ra ngay. 
Vậy là tình hình phức tạp quá rồi khi có bóng dáng chính quyền công an đứng sau những vụ như thế này, quả thật mối đe dọa là hiện hữu. Nhưng giữa đêm mà xuống Phủ lý là rất nguy hiểm trong một xã hội như thế này. Thôi đành dặn cô Nga khóa kỹ cửa, chặn lối đi cho chắc, cần bật đèn suốt đêm và canh thức với điện thoại. 
Đó là một đêm mất ngủ của tôi nhưng chắc chắn không thể so với nỗi kinh hoàng của mẹ con cô Nga phải chịu đựng đêm hôm đó.
Sáng sớm mấy anh chị em chúng tôi lên đường đi Phủ lý. 
Thành phố Phủ lý buổi sớm có bộ mặt hơi âm u của kiến trúc nhưng khá lòe loẹt bởi cách trang trí nổi bật bằng “đèn lồng đỏ treo cao” trên cổng chào, dọc các con phố thể hiện sự hào phóng của chính quyền địa phương muốn cho đường phố ở Hà nam nếu chưa bằng với các phố Tầu ở Bằng Tường, Trùng Khánh thì chí ít cũng phải nhang nhác cái hình mẫu ấy.





Xe chúng tôi đến trước nhà cô Nga thì  mọi người cảm nhận ngay cái không khí khủng bố công khai đang bao trùm tất cả. Trước một căn nhà đang xây dở bên kia đường lấp ló mấy cái đầu đàn ông thò ra thụt vào ngó sang chúng tôi. Chếch lên phía trên vài ngôi nhà, một “đồng chí” mặc cảnh phục cảnh sát giao thông liên tục áp điện thoại vào tai và mắt cũng đảo liên tục về phía chúng tôi.












Khi thấy có người chụp ảnh lập tức hai tên côn đồ hung hăng chạy sang:
- Địt mẹ chúng mày thích chụp ảnh à? Đập mẹ máy ảnh đi bây giờ, bên kia công an ngồi đầy cả đấy có giỏi sang mà chụp. 
Mọi người ngắm nghía tên này như ngắm một sinh vật ngoài trái đất và chỉ thấy buồn. Không ai thèm đối đáp và chúng tôi biết, chúng cũng sang gây sự để được “các nhà chỉ đạo” “cộng điểm” thôi chứ họ cũng không thực lòng muốn đập máy ảnh của chúng tôi làm gì, chúng tôi đâu có làm gì họ? chỉ có ai đó chỉ đạo họ đang rất lo lắng khi những tấm hình này bị đưa ra công luận. Họ là những kẻ nào mà lại sợ chụp ảnh, sợ sự thật đến như vậy? 
Bên kia đường, “đồng chí” mặc cảnh phục vẫn tiếp tục kiên trì áp điện thoại vào tai “chỉ đạo” trên sóng và quan sát chúng tôi. 

Vào nhà cô Nga chúng tôi thấy lối thoát hiểm sau nhà đã bị rào kín bằng kẽm gai và "truyền đơn" đe dọa còn lại trong nhà của hai mẹ con













Đây là vài hình ảnh những người đại diện chính quyền: Công an phường Hai Bà Trưng thành phố Phủ lý tỉnh Hà nam.










Trụ sở cơ quan công an, khẩu hiệu mới tuyệt làm sao

Công an đang quay phim chụp ảnh trộm những người cùng cô Nga đến nộp đơn khiếu nại tố cáo.

 
 


Gương mặt những người "công an nhân dân" đang đối diện với nạn nhân của khủng bố trắng
Họ "bảo vệ" dân hay đang coi dân như "thế lực thù địch" ?
Người chắp tay sau đít để tiếp dân với thái độ rất vô lễ mang biển hiệu có tên là Hậu.


Kẻ bịt mặt với đôi mắt gian giảo bám theo chúng tôi khắp nẻo đường Phủ lý, hắn không thèm đội mũ bảo hiểm nhưng có thể đi đến bất cứ chỗ nào trước mắt cảnh sát giao thông. Quá rõ chúng là ai.



Hai mẹ con cô Nga đã suy sụp và không thể dám làm việc tiếp với cơ quan công an khi bị công an yêu cầu "tiếp riêng" ở một phòng trên tận tầng 2 nên đã từ chối, cháu Phú con cô Nga mới 2 tháng tuổi có dấu hiệu bị khủng hoảng và không chịu ăn uống gì dù chúng tôi dỗ dành an ủi rất nhiều.
Khi cô Nga nộp đơn khiếu nại tố cáo và yêu cầu "làm ơn" cho xin một cái giấy biên nhận đã nộp đơn nhưng cơ quan công an nhất định từ chối.
Trước tình hình nguy hiểm đến tính mạng của hai mẹ con cô và thái độ cực kỳ khó hiểu của công an phường Hai Bà Trưng thành phố Phủ lý, tỉnh Hà nam, chúng tôi phải chấp nhận yêu cầu của nạn nhân là được đi tị nan ở Hà nội và có thể sẽ kêu cứu lên Trung ương.

Mai Xuân Dũng










1 nhận xét:

  1. Đúng là một lũ chó săn. Không biết bố mẹ, anh em chúng ở nhà có thấy xấu hổ vì đã sinh đẻ ra chúng, hay có những người anh em như chúng. Chúng có biết chúng chỉ là những con chó săn trong tay chủ chúng, và rằng tội lỗi cuộc đời chúng, con cháu chúng sẽ bị quả báo về sau? Hãy nhìn những tấm gương trong lịch sử sao chúng không biết sợ trời đất????

    Trả lờiXóa