Một đám cảnh sát và trật tự chợ đang lập biên bản tạm giữ một
người đàn bà vì tội dùng đòn gánh chống lực lượng liên ngành.
Một người đàn ông dáng đường bệ đi vào:
-
Này,
các cậu thả bà này ra, trả hàng cho người ta
Cảnh sát 1:
-
Bà
này đã bán hàng không đúng nơi quy định lại chống người thi hành công vụ. Bắt
giữ là đúng người đúng tội, đúng quy định pháp luật, thả là thả thế nào. À…à..mà
bác là ai đấy.
-
Tôi
là cán bộ lãnh đạo đây. Các cậu biết không, bà này một vai gánh cả gia đình và
chỉ trông vào gánh hoa quả mà sống thôi đấy. Các cậu cần phải có lương tâm chứ.
Cảnh sát 2:
-
Dạ,
nhưng mụ này ghê gớm lắm sếp ạ, ai cũng bán rong thế thì Ban quản lý lấy đâu ra
tiền nộp lên bây giờ.
Cảnh sát 3:
-
Giữ
ông này lại, kiểm tra giấy tờ xem nào. Cán bộ cái con khỉ gì.
Quả nhiên ông “sếp” này chỉ là thợ sửa đồng hồ chứ chẳng phải
sếp nào hết. Cảnh sát 1 và 2 phục lắm hỏi:
-
Sao
cậu giỏi thế, làm thế nào biết lão kia không phải là cán bộ lãnh đạo ?
-
Hì,
giỏi gì đâu, chịu khó nghĩ một tý biết ngay mà. Thời nay làm éo gì có thằng cán
bộ lãnh đạo nào biết thương dân. Lão nói đến “lương tâm” là tao biết ngay lưu
manh giả danh cán bộ rồi.
-
Ờ,
mày nói có lý thật. Nhưng cũng có cán bộ lãnh đạo có lương tâm đấy chứ, cán bộ
thì có ba, bảy đường cán bộ.
-
Mày
dốt bỏ con mẹ. Cán bộ lãnh đạo có lương tâm là cán bộ đã hạ cánh an toàn rồi,
no rồi, kiếm tý lương tâm cho nó đẹp cái mặt tiền thôi. Còn đương chức đương
quyền mà có lương tâm thì mua thế chó nào được biệt thự, xe hơi. Chú còn là phải
học nhiều.
Mai xuân Dũng
Bác hóm thật
Trả lờiXóa