Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2012

HÀ NỘI 30 TẾT NHÂM THÌN



Năm nay xuân sớm, lịch âm thiếu, 29 đã là 30. Nhâm Thìn còn vài giờ nữa thôi là tới.  Ngoài trời mưa xuân lất phất bay. Mọi việc chuẩn bị Tết xong xuôi rồi, nào ta ơi, lại lang thang ngày 30 tết.
Chạy qua Bờ Hồ thấy các chú công binh đang rét so vai bên gốc lộc vừng.
Năm nay vắng vẻ nhỉ?
Dạ, năm nay bắn pháo hoa có 15’ thôi nên không đông anh em.
Lãnh đạo bồi dưỡng anh em  khá không?
Gãi đầu gãi tai cười trừ. (Ý a, chắc khó nói)
Các chú CSGT, An ninh và đám đồ đệ dân phòng, trật tự vẫn ngồi dặt dẹo bên các quán trà. Khổ, rét thế này 30 tết vẫn phải chết gí ở đây…cha tiên sư mấy thằng phản động nó sợ dân biểu tình thế.
Lên Nhật tân để chụp hoa đào.
Năm nào cũng thế, 30 tết là lòng trĩu nặng. Mình buồn chẳng biết vì sao mình buồn. Năm nào cũng một mình ngồi thu lu ở Hồ Tây một giờ đồng hồ tĩnh tâm. Anh em, bạn bè…ai còn ai mất , ai đã đi thật xa, ai đang trong trại, trong tù…
Năm nay dở chứng mò lên tận bến sông Hồng chân cầu Thăng long hứng gió. Chao ôi, đợt gió mùa đông bắc bổ xung đang về, gió sông thổi lên lồng lộng. Tê tái.
Thoáng trong gió buồn bên dòng nước trôi lững lờ
Chờ một ngày tươi sáng nước sông Hậu Giang xanh ước mơ
Nhấp nhô chuyến đò đưa người đi tìm đường tranh đấu
Giành lại đời ấm no những ngày sau
Sóng dâng cuốn trào như ngàn tiếng kêu thét gào
Cùng tìm đường tranh đấu
Xóa tan khổ đau muôn kiếp sau
Bài Những nẻo đường phù sa của Bảo Phúc hát về dòng Hậu giang mà sao mình cứ quen hát trẹo đi là: Chờ một ngày tươi sáng nước sông Hồng xanh ước mơ.
(Nước sông Hồng có bao giờ mà xanh cho được).
Vườn  đào Nhật Tân, Tứ liên bây giờ bé lắm. Dân ven sông bán đất cho người ta xây nhà, biệt thự cho tây thuê, làm nhà nghỉ, nhà hàng. Các ruộng hoa ngút mắt ngày xưa giờ bé cỏn con. Vài năm nữa chắc làng hoa chỉ còn là trong hoài niệm.
Mấy năm nay đào không được đẹp.  Hoa thưa, lộc ít, sắc kém tươi. Thường hàng năm vào đầu vụ, dân vượt phù sa lên ruộng ủ gốc. Mấy năm nay lòng sông ít phù sa, nước cạn. Năm ngoái tàu bè chết gí bãi trên bãi dưới, cát vàng vàng Phú thọ không về được, giá cát tăng gấp ba gấp bốn lần. Đào kém phù sa sắc xuống trông thấy. Đào bích vẫn rộ hoa nhưng cánh nhỏ tí, sắc đỏ pha nâu tía nhìn như hoa héo. Dân chơi đào chuyển qua chơi đào phai. Dẫu lá không dầydặn mướt xanh, dẫu lộc không cứng cáp nhưng được cái sắc hoa tươi tắn, không được như màu môi con gái đang yêu thì ít ra cũng bành bạch  như các chị tuổi hồi xuân.
Lang thang đến trưa cũng nhớ phải về bà nội chuẩn bị cho mâm cơm chiều 30 tết.c
Mẹ già ra đón con trai, vui lắm. Thấy mẹ già cười  mà sao thấy nao lòng. Cố lắm mới kìm nổi nước mắt đang muốn trào ra.
Mai Xuân Dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét