Mai xuân dũng 9/11/2010
Trong tiếng Việt, từ “Giá trị” là cái người ta dùng làm cơ sở để xem xét một vật (hữu hình hoặc vô hình) có lợi ích tới mức nào đó đối với con người, vật hoặc con vật. Chẳng hạn Thịt bò Niu di lân là thực phẩm rất có giá trị dinh dưỡng. In tơ nét là phát minh rất có giá trị đối với văn minh nhân loại. Bài thơ đoạt giải 1000 năm của Nguyễn Phan Quế Mai có giá trị về mặt văn học. Giá trị của người nông dân chính là năng xuất lúa. Phát biểu của Thủ tướng có giá trị lớn lao…v.v…
Qua vài ví dụ, ta thấy đã nói đến Giá trị nghĩa là toàn cái hay cả, từ thịt bò cho đến Thủ tướng.
Nhưng hình như người ta dễ quên rằng từ Giá trị là từ dùng để biểu thị tính chất của một đại lượng nào đó. Chẳng hạn độ lớn (hoặc nhỏ) của một đại lượng, một biến thiên… như: Giá trị dương, Giá trị âm…
Nhân lúc chán ngấy vì xem Ti vi cũng như đọc các loại báo trính chị trính cô mà nhân loại gọi là Thượng tầng kiến trúc cao vọt, tiểu nhân quay ra xem ba cái loại thông tin hạ đẳng lùn tì thường bị các bác đeo kính dày (cả ở giữa tiêu điểm cũng như quanh tiêu điểm) chê cười. Đại loại như uống bia ở đâu ngon, độ tanh của cá mè ranh so với trứng cá hồi đen thì cái nào gớm hơn hoặc giá cả thị trường một số mặt hàng trong ngoài nước biến động ra sao.
Tỷ dụ như cái thông tin thế này: ở Đức, người ta đem đấu giá các sản phầm của Hít le. Một bức tranh sơn nước của nhà độc tài được bán với giá 61.134 đô la Mĩ, một ấn phẩm của Mein Kampf có nội dung Hít le vạch ra chương trình sát hại người Do thái có giá 5.000 đô la. Một chiếc sơ mi của kẻ giết chết hàng chục triệu người Đức, Do thái và các dân tộc khác cũng có giá hàng vài chục triệu đô.
Có lẽ nhưng cái gọi là tác phẩm đó chẳng có giá trị cóc khô gì về nghệ thuật cả. Chắc nó có giá trị về lịch sử chăng?
Vậy mà ta chẳng thấy có bất kì các tác phẩm nào của các nhà đạo đức đấu tranh cho hòa bình và dân chủ, đấu tranh cho lẽ phải và người cùng khổ được đem đấu giá như các kỉ vật của mẹ Tê rê xa hoặc Lu thơ kinh ?
Vậy cái ác có nhẽ có giá hơn trong xã hội loài người chăng? Con cháu các nhà độc tài tàn bạo hãy lưu ý thông tin này mà lặng lẽ tích trữ, cất giấu những gì liên quan đến cha ông mình chẳng hạn như cây gậy, cái quần đùi, cái tẩu hoặc một bản hiệp định bán đất, cho thuê đất 100 năm chẳng hạn có khi sẽ giầu to trong tương lai.
Còn trong hiện tại, các giá trị mặc định có khi chỉ là những đồ zỏm thôi. Những khái niệm cao cả vì đất, vì trời, vì dân và v.v đang có giá, hãy nhanh tay vớ lấy mà đem mặc vào người như một thứ thời trang ăn khách để mà dễ dàng kiếm chác.
Như một quan chức nào đó đã nói: “Nếu anh không gái, không tham ô thì đứa đéo nào nó tin anh”. Thế thì hãy gái đi để được hạ cánh an toàn mà hưởng thú điền viên. Hãy tham ô đi để được các cấp tin cậy.
Mấy hôm nay đọc, xem các thứ trên giấy, trên dây thấy chán lắm vì mấy lũ chuột chạy hết vào hang kêu chin chít trong xó kín. Rồi thì đâm ra buồn cười vì mọi khi cứ thấy ở đâu đánh rắm một cái là mọi người đổ xô nhau ra hít lấy hít để rồi kêu “thơm quá thơm quá” (tất nhiên là khi có mấy đại ca khen thơm). Rồi thì bịt mũi nhắm mắt kêu “thối quá thối quá” khi có vài đàn trị hô lên là cái nọ có mùi, cái kia xem ra thum thủm.
Cái trò tụt quần cho giá đô cũng như tốc áo lót, hở ti cho giá vàng ở ta cũng vậy, tất tần tật chả là cái cóc khô gì khi các giá trị luôn bị chúng nó lợi dụng. Thôi, cẩn thận tý khi thấy chúng nó vỗ tay hay là bịt mũi.
Thật là hết chỗ cho khí sạch tồn tại mà thở.
Than ôi các giá trị thời @ ở cái xứ mình.
Mai xuân dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét