Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2010

BỖNG DƯNG MUỐN CHỬI

Mai xuân dũng 16/10/2010
 
Photo Net Trông ngóng tin chồng con 
Đang ngồi cửa nhà, bỗng dưng muốn…chửi quá đi mất. Mặc dù biết chửi là hành vi chết đói văn hóa, mặc dù biết sự chửi là dấu hiệu bất lực toàn phần.Thấy vẻ mặt ngầu ngầu, vợ đưa chồng cái máy đo huyết áp giọng cực kì Điêu thuyền: Nào đưa tay trái đây, để xem nào không khéo huyết áp lại lên rồi. Đang giao mùa, tiết Giời độc lắm, không giữ gìn ốm ngay.Mịa, vợ là sư tử nhưng lại cầm tinh con cáo (mèo zừ hóa cáo ) nên nguy cơ cao gấp đôi cho chồng, nếu là chồng cầm tinh con vịt. Hôm nay là ngày đầu uýc ken nên việc dễ dãi, ân cần điều là thường thấy của các vợ khôn. Riêng cái vụ cầm tay đo huyết áp đã là một thông điệp quá rõ: “đừng bí bơ lượn lờ. Hai ngày cấm trại rõ chửa”.Tiền nhân dạy chả bỏ đi câu nào. Lạt mềm buộc chặt. Ôi thôi, các bác cạ bia ơi, hôm nay thì…đường ai , ai cứ đi, đừng về bên quán nọ, để mặc tôi với…vợ…
Lúc trước, bỗng dưng muốn chửi nhưng chưa chửi, nhưng bây giờ thì phải chửi thật. Bá ngọ thằng Bá Kiến, bá ngọ thằng Chí phèo, bá ngọ thằng tay sai của Chí phèo. Ai đời sống giữ thời đại thông tin thế này mà muốn mua một tờ báo chính thống loại hàng đầu như báo Nhân dân-cơ quan ngôn luận của Đảng cộng sản Việt nam mà không mua được có tức không cơ chứ.Hỏi thằng bé bán báo dạo đi qua cửa:
- Cho chú tờ Nhân dân. Nó nhìn mình như ca ve nhìn Hai lúa:
- Không có
- Cho tờ Quân đội nhân dân vậy.
Thằng bán báo dạo ngó mình một phát rồi bỏ đi. Điên.Mấy cha nhà thầu thi công điện ngồi xế cửa đang trà lá quay sang “bác cứ chơi khó, mấy đứa bán báo nhập Nhân dân với Quân đội để bán cho ma nó mua à. Nói thật với bác, ba chục năm ngồi hàng nước em chưa thấy ai mua mấy tờ ấy. Không tin bác xem sạp báo cả nước có hai tờ ý bác chặt đầu em đi”.
Khổ. Mấy chú này không biết, hàng ngày mình ở cơ quan đọc báo chùa chứ có mua bao giờ đâu mà biết, chẳng qua là ngày nghỉ ở nhà, lại rớt Nét mới phải mua, lại cũng muốn biết mấy tờ báo đầu não của đảng nhà nước có đăng tin gì về số phận 9 ngư dân ta bị Trung Quốc bắt bớ, nói là đã thả ra suốt cả tuần nay giờ vẫn biệt vô âm tín. Bực mình.
  
Sang hàng xóm lướt web nhờ.Cổng đảng, chính phủ điện tử không thấy đề cập gì số phận của ngư dân, may có Tuổi trẻ online đưa tin: Đối với việc tìm kiếm cứu nạn của các cơ quan trong nước, Bộ Ngoại giao cho biết từ chiều 14-10, Ủy ban quốc gia Tìm kiếm cứu nạn VN đã đề nghị Bộ tư lệnh bộ đội biên phòng thông báo cho biên phòng các tỉnh thành ven biển và ngư dân VN đang hoạt động trên biển Đông phối hợp tìm kiếm tàu và các ngư dân. Tiếp đó ngày 15-10, Ủy ban quốc gia Tìm kiếm cứu nạn đã phát thông báo tìm kiếm cứu nạn hàng hải về tàu cá QNg-66478 TS nhưng đến 18g cùng ngày vẫn chưa liên lạc được với tàu và các ngư dân. Tuy nhiên, trong ngày 15/10. Pv Tuổi trẻ nhiều lần liên lạc với trung tướng Trần Quang Khuê-phó chủ tịc thường trực Ủy ban tìm kiếm cứu nạn quốc gia và ông Phạm Hoài Giang-chánh văn phòng Ủy ban-đẻ tìm hiểu nhưng cả hai vị đều từ chối trả lời với lý do bận họp (?)
Hôm nay 16/10 rồi vẫn thế thôi. Chẳng thằng nào thèm ngó đến dân. Báo chí cũng lờ đi.Bá ngọ thằng Bá Kiến, bá ngọ mấy trăm thằng Chí.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét