Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

TỔ QUỐC GIỮA CUỘC BIỂU TÌNH




Tôi bỗng thấy mình tha hương một sáng
Khi bàn chân đặt trên đất quê hương
Tôi cảm thấy trào lên uất nghẹn
Lông ngỗng bay trắng mọi con đường.

Sao lại thế em ơi, rưng rưng nước mắt
Bơ vơ trơ trọi giữa bao người
Hoang mang quá, trong lòng Hà nội
Đỉnh cột cờ, miếng lụa đỏ còn đó đấy thôi?

Về đi em đừng tần ngần chi nữa
Nước mắt lau, cho vị mặn ngấm trong lòng
Đây Hồ Gươm, Hồng Hà, hồ Tây...
Chỉ còn là những dấu tích hư không.

Ôi Tổ quốc một sớm nay thức dậy
Có biết không, từng con sóng khóc thân tàu
Biển rộng dài, dài nỗi đau quặn thắt.
Lại một lần gươm sắc giết Mỵ Châu.


15/8/2014

3 nhận xét:

  1. Bài thơ tuyệt vời bạn ạ!
    Đau đớn, uất hận và nghẹn ngào.

    Trả lờiXóa
  2. Những người con xa tổ quốc, họ được biểu tình yêu nước trên đất nước họ sống. Còn chúng ta bị đàn áp dã man vì yêu nước trên tổ quốc của mình. Chúng ta không chỉ ly hương ngay chính trên mảnh đất của tổ tiên người Việt, chúng ta bị đô hộ bởi cộng sản VN bán nước, một cổ hai tròng, ngoài thì lũ cướp nước, trong thì lũ bán nước.Đàn áp nhân dân biểu tình yêu nước, chống quân TQ xâm lược, để khỏi mất lòng TQ. Đúng là lũ bán nước, cả triều đình CSVN lộ rõ bộ mặt bán nước.Cộng sản như con tăc kè, bản chất cộng sản là lưu manh, lúc chúng đóng vai thầy tu khi chúng yếu, chúng đóng vai đao phủ khi chúng mạnh. Nếu thật sự yêu nước, hãy thả người tù yêu nước chống TQ, hãy dân chủ đa đảng. Tổ quốc lâm nguy, Nguyễn Phú Trọng người lãnh đạo cao nhất VN, dành 7 ngày bàn về văn hóa đảng, không dám hé một câu nói TQ xâm lược, có lẽ vì chưa gặp được Tập Cận Bình để xin chủ trương chống TQ thế nào. Đảng chủ như vậy, hỏi 3,5 triệu đảng viên luôn nghĩ, làm theo nghị quyết dám chông TQ xâm lược?. Đảng chỉ lo sự tồn vong của đảng, nước mất đảng còn là đươc. Xong nước mất nhà tan, đảng cũng mất, ban lãnh đạo CSVN sẽ là vật tế thần của TQ xâm lước với nhân dân VN.

    Trả lờiXóa