Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010

CÚ GỌI MA

Mai xuân dũng 2/11/2010
 
Làng nọ có việc xô sát suýt án mạng xảy ra. Nguyên nhân chỉ là việc chó nhà cu Tí ỉa trước cửa nhà cu Tẹo. Tẹo ra mắng Tí. Sẵn có tư thù từ trước, Tí quay vào cầm chày giã cua, nhằm khi Tẹo bất ý đập một nhát vào đầu Tẹo. Tẹo bất tỉnh nhân sự. Việc xảy ra lúc đêm không có người làm chứng. Vợ Tẹo lâu không thấy chồng, ra cửa mới biết chồng nằm thẳng cẳng dưới đất liền đưa đi nhà thương cấp cứu, tiền đổ ra không biết bao nhiêu mà kể. Tèo qua cơn hiểm nghèo nhưng từ đó ú ớ lúc mê lúc tỉnh.
Bản chức được cấp báo liền cho nha lại đến hiện trường cứu xét. Cái chày giã cua là vật chứng tố cáo cu Tí. Lập tức cu Tí bị bản chức giải đi tạm giam nơi khám đường. Cái chày giã cua được nha lại thu về phục vụ công tác điều tra. Người nhà Tí một mặt lo “Phong bao” nhờ đám nha lại trình quan trên soi xét tấm lòng thành mà ân thứ mặt khác nhỏ to với thân nhân nhà Tẹo, xin được gửi 20 củ để mong bãi nại. Đang lúc xót người, nhà Tẹo thẳng thừng từ chối… Việc đã qua lâu mà không thấy bản quan khu xử.
Lại nói, ít lâu sau nhà Tẹo nghe tin cu Tí đã được tại ngoại lại mới xuất dương du hí nào Cam Túc, Tô châu, nào Nam kinh, Thành đô thì lấy làm uất ức bèn làm đơn kiện có điểm chỉ của cả nhà và hàng xóm đem lên kêu cửa quan. Chầu chực mấy ngày trời không gặp được bản quan vì ngài không tiếp thảo dân dịp lễ hội Lùng tùng. Hết hội, quan cho đòi người nhà Tèo vào kêu oan. Xem xong đơn ngài phán: Bản quan không xét đơn kiện có nhiều điểm chỉ, việc đã có thông tri rõ ràng, các ngươi mau mau về bản quán chớ làm kinh động chốn công đường mà mang vạ. Ta bảo vậy cho mà biết kẻo bảo là ta không nói trước.Nhà Tèo đang lúc hoang mang thì có người tâm phúc nhà quan chỉ bảo: Cứ đưa cho 10 củ tôi lo lót mọi việc, bắt nhà thằng Tí bồi thường cho nhà bác 20 củ và tróc thằng Tí nhốt vào đại lao. Việc không được như thế nhà bác cứ ỉa vào mặt tôi.Sẵn uất ức và lại vớt vát được tiền thuốc men chạy chữa, nhà Tèo ưng thuận. Tiền trao xong xuôi được mấy ngày quả nhiên thằng Tí vừ đi du hí về bị nha lại đến nhà gông cổ đem nhốt vô khám.
Chuyện thì lình xình lâu lắm không kể hết nhưng về sau kết quả, nhà Tèo được bồi hoàn 5 củ, hai nhà được quan trên khuyến dụ hòa giải để giữ tình làng nghĩa xóm. Thằng Tí cũng được thả về. Thằng Tẹo nay không là người nữa mà là ngợm vì ăn, ỉa một chỗ, chỉ biết cười cả ngày.
Nghe chuyện này Mr Tuần Tuột cười ruồi mà rằng: Giá như hai nhà biết câu phương ngôn CÚ GỌI MA hoặc CÚ KÊU MA thì đâu đến nỗi, nghe cho thủng nhé để lần sau hữu sự thì liệu mà cư xử:Cú là loại chim ăn thịt, thường rình mò kiếm mồi ban đêm. Cú có tiếng kêu rợn người. Xưa nay, hễ nhà ai có cú đến đậu đầu nhà, kêu ba tiếng, thì nếu không có người chết thì cũng đau nặng. Những nhà đang có người bệnh, thấy cú bay qua và kêu thì cũng phải xem chừng. Cái nhìn của cú, con mắt của cú đối với chốn trần gian là nỗi sợ hãi truyền kiếp. Chẳng thế mà dân gian hay nói "Dòm như cú dòm nhà bệnh" để ví với ý định xấu của người nào đó có rắp tâm làm hại người. Vì vậy trong dân gian, cú và tiếng kêu của cú là biểu tượng của điềm xấu, điềm gở. Hễ nghe tiếng cú kêu ở đâu, thì ở đó sẽ có một thân phận, một con người sắp lìa bỏ cuộc đời. Theo tín hiệu đó, ma sẽ lần đến để chia phần thi thể người xấu số, mà theo cách nói dân gian là đến ăn. Có lẽ vì thế có nơi gọi cú bằng cái tên khác là "Con hót ma". 
Nhưng rõ là cú kêu chỉ tổ làm cỗ cho Ma xơi, chứ bản thân cú nào có kiếm chác gì nhiều cho lắm, họa chăng cũng chỉ là chấm mút phần đồ cúng lễ nơi mồ mả mà thôi.
Cái nghịch lý này được dân gian khái quát thành chuyện thói đời bằng thành ngữ "cú kêu cho ma ăn" để chỉ việc làm vô ích, uổng công, cậy cục, lao tâm khổ tứ cho kẻ khác thụ hưởng.Hãy xem kỹ việc đời cho tỏ trước sau rồi hãy có lời hoặc ra tay kẻo không rồi lại hóa ra làm thân Cú phục vụ cho mưu đồ kẻ khác.
mai xuân dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét