Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2010

CÁI GÌ QUÝ NHẤT ?


Đức Phật đản một lần về quê hương tại Đại điện Lâm Tỳ Ni thuộc nước Ca Tỳ La Vệ. Là đấng bất sinh bất diệt trong cõi vô thường, không gì qua được ngài. Vậy nên khi chú nhện cái nhỏ bé đang chăng tơ nơi nóc chính điện thì Ngài không nhìn mà đã biết ngay. Ngài cất tiếng:
-         Ngươi chăng tơ ở đây có biết phạm vào điều gì không?
-         Thưa, không phạm điều gì. Nghe vậy Ngài nói:
-         Ngươi phạm tội sát sinh, muôn loài đều có mạng sống, ngươi chăng tơ bắt côn trùng, sát sinh là một tội, lại làm việc đó nơi chí thiêng lại phạm tội lớn thứ 2. Ngươi có biết cái gì quý nhất trên cõi nhân sinh chăng?
-         Thưa, trên đời cái quý nhất là cái Không bao giờ đạt tới.
-         Ngươi sai rồi, Ta cho ngươi thời gian mà nghĩ kĩ lại rồi hãy trả lời ta.
Đức Phật mỉm cười bỏ ra ngoài. 100 năm sau Ngài quay lại hỏi Nhện:
-         Ngươi có biết cái gì quý nhất trên cõi nhân sinh chăng?
-         Thưa, trên đời cái quý nhất là cái Không bao giờ đạt tới.
Nhện vẫn khẳng khái trả lời như vậy.
Biết Nhện ương ngạnh, Ngài hóa sinh cho Nhện trở thành một thiếu nữ đầu thai nơi quyền thế. Lớn lên, Nhện xinh đẹp tựa Kiều giáng thế, da trắng như ngà, mắt âu yếm hơn bồ câu, tóc nâu xoăn uốn lượn buông dài thả qua bầu ngực căng tròn hớ hênh, xuống tận cáo eo ong và cặp mông cong tớn. Nàng vận chiếc áo ngắn hở rún xinh xinh như một câu hỏi ngây thơ. Đôi chân dài hàng cây lô mếch bó căng trong chiếc quần Jean Levi”s cạp trễ như vô tình hở chút mông nõn nà chọc ghẹo. Vai đeo túi Louis Vuitton tôn thêm đôi cánh tay trần thon và làn da mượt tựa Siulk Vạn Phúc.
Tuổi xì tin lại mỡ màng như cây giò Ước lễ mới vớt. Bảo làm sao mà chả lắm kẻ ngó nhòm. Đức Phật sắp đặt cho Nhện gian díu cùng một đại quan đầu tỉnh dọc ngang một cõi biên thùy. Rồi chuyện vỡ lở, quan lớn khéo léo triệt nọc miệng lưỡi thế gian theo cách người quân tử là đưa nàng vào nơi phục hồi nhân phẩm hầu tu luyện thành một công dân tốt mà người đời quen gọi là nhà…Tờ u tu huyền. Không hiểu vì lý do gì, dạo ấy nhiều người lạ đột nhiên đến thăm hỏi, ghi chép, chụp hình rất nhiều. Nhện thấy muôn phần lo lắng. Rồi nỗi lo thành sự thực khi một đêm có mấy kẻ mở khóa nhà Tờ u tu huyền, bịt mồm nàng, tròng thòng lọng tết bằng cái quần của nàng phơi hôm trước (đột nhiên bốc hơi) vào cổ nàng treo lên trần nhà. Trong cơn hấp hối nàng bỗng thấy mình trở thành con nhện đang chăng tơ nơi chính điện tại Lâm Tì Ni, lại thấy Đức Phật hiện ra hỏi:
-         Ngươi có biết cái gì quý nhất trên cõi nhân sinh chăng?
Nàng càng giẫy rụa cố bám víu vào sự sống mỏng manh tựa sương khói bay lên lơ lửng và chợt nghĩ rằng: “Thưa Đức Chí tôn cái quý nhất trên cõi nhân sinh này chắc  là cuộc sống mà thôi”.
Xích lô tui xem đến đây chợt nhớ chuyện năm ngoái, khi chiếc Air Bus của hàng hàng không US Airways vừ cất cánh, không may va vào đàn ngỗng trời làm hỏng động cơ. Phi công buộc phải cho máy bay hạ cánh khẩn cấp xuống sông Hudson. Tất cả 154 hành khách trên phi cơ được cứu sống. Truyền thông toàn thế giới đã phải viết rằng: “Đây là chuyện thần thoại của thế kỉ 21”. Theo dõi cuốn phim tài liệu được ghi lại từ nhiều nguồn, từ nhiều clip khác nhau và qua lời tự thuật của các nhân chứng trên chuyến bay người ta biết được nhiều điều đáng suy nghĩ. Cơ trưởng đã làm hết cách để phi cơ đáp xuống mặt sông, cố chọn lấy 1/1000.000 cơ hội sống cho hành khách. Ông là người bình tĩnh ra lệnh cho mọi người thắt dây an toàn và chuẩn bị tư thế tốt nhất cho vụ va chạm. Các tiếp viên xinh đẹp biết cái chết chắc chắn đang đến gần nhưng vẫn cố gắng giúp hành khách mọi việc trong phận sự của mình. Những người như cơ trưởng và các tiếp viên đã là tấm gương để 154 hành khách sắp vĩnh biệt cuộc sống không rơi vào hoảng loạn. Họ ngẹn ngào gửi tin nhắn vĩnh biệt cho người thân.
Thật kì diệu khi chiếc Air Bus lướt trên mặt sông như một con tàu rồi dừng lại mà không bị vỡ nát. Mọi người lại đối diện với cái chết lần nữa: Chết đuối trong dòng nước xiết lạnh 2 độ của con sông Hudson.
Người xem trên sông và trên bờ lại chứng kiến các đội cứu hộ bằng Cano tiếp cận chiếc phi cơ chỉ chưa đầy 15 phút, một kỉ lục về thời gian đươc thiết lập! Chưa hết, các cảnh sát tuần tra bằng trực thăng không ngần ngại lao từ trên máy bay xuống sông để cứu những người đang sắp chết chìm khi thoát ra khỏi phi cơ. Đặc biệt, Cơ trưởng sau khi giúp mọi người thoát hiểm chấp nhận là người cuối cùng rời chiếc máy bay đã bắt đầu chìm xuống nước.
Khi được phỏng vấn về chuyến bay kinh dị này, hầu hết hành khách đều có cảm giác đã được sống lại đến 3 lần trong đời. Họ đều có chung một cảm nghĩ rằng: Cuộc sống là đáng quý nhất. Họ biết và họ tận hưởng cuộc sống bằng tất cả trái tim và khối óc. Họ biết cần sống cho đáng sống như những người phi công, những tiếp viên, những cảnh sát lao mình từ máy bay xuống nước. Hãy sống cho hôm nay, chỉ hiện tại mới là đáng kể vì không ai biết ngày mai sẽ ra sao. Sống như thế, mỗi cái hôn của ngày hôm nay khác hẳn những cái hôn hời hợt của ngày hôm qua.
Entry này viết vì không xem được buổi tường thuật trực tiếp phiên chất vấn của Quốc hội với vài vị thành viên Chính phủ. Những dịp này sóng Tivi hay bị “quá tải” hay sao đó nên tín hiệu cứ bị cắt hoài. Chán bác VTV quá rồi.

Mai xuân dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét