Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

BỮA ĂN CHỐN ĐỊA NGỤC VÀ THIÊN ĐƯỜNG

mai xuân dũng 29/11/2010
Người nơi trần thế nghe dân gian kể lại rằng Địa ngục là nơi tang thương. Ở đó chỉ có lửa đốt, vạc dầu, gông cùm và đầy rẫy khí cụ để ma quỷ róc thịt chặt xương, nướng xác phạm nhân. Khắp chốn âm ty vang rền tiếng kêu khóc, gào thét đau đớn của những kẻ bị khảo đả.
Có kẻ thắc mắc vậy người đời cúng giỗ cho thân nhân dưới âm đủ thứ từ nhà lầu xe hơi để vui thú điền viên cho đến tiền, vàng mà tiêu pha, mâm cao cỗ đầy mà thụ hưởng thì họ hưởng thế nào?
Cũng không thấy sách nào chép lại để biết được bữa ăn âm phủ ra sao.
Thật may có người không những xuống được Địa ngục mà còn lên cả Thiên đường để chứng kiến bữa ăn của cả hai nơi đặng so sánh sự sinh hoạt của dân chúng hai xứ này.
Thì ra, sinh hoạt nơi Địa phủ đâu có tệ. Trên bàn ăn bày la liệt gà ngon luộc vàng rộm, canh mọc, măng miến nghi ngút thơm lừng, rượu tây rượu ta đủ cả. Hoa quả tươi chất ngất và thuốc lá thơm bóc sẵn chờ các phạm nhân đánh chén xong thì tráng miệng.
Hỡi ôi, có điều ở đây, các phạm nhân bị tháo khớp, dao dĩa, thìa đũa đều được buộc chặt vào bàn tay nên không có cách nào gắp đút thức ăn vào miệng được. Đồ ăn vung vãi khắp nơi mà chịu đói. Kẻ nào cũng gày giơ xương. Khùng lên vì tức giận và bất mãn, họ dùng dao dĩa để đâm chém nhau. Mỗi bữa ăn là mỗi lần xung sát đẫm máu kinh hồn.
Hôm sau người này lên Thiên đường cũng vào bữa ăn. Thật ra bàn ăn chốn Thiên đường đâu phải mâm cao cỗ đầy hơn Địa ngục. Dân chúng ở đây cũng giống như dưới Địa ngục ở chỗ mọi người không tự lấy thức ăn đưa lên miệng mình được. Nhưng thay vì tranh cướp nhau đồ ăn và chăm chăm gắp cho mình, họ gắp thức ăn đưa vào miệng người khác và nói những lời mời mọc êm tai nên cuối cùng ai cũng được ăn uống đầy đủ.
Thì ra Thiên đường và Địa ngục chỉ khác nhau ở mỗi chỗ đó.
mai xuân dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét