mai xuân dũng 28/9/2010
Vừa rồi ra chợ Bưởi mua một cây Si mộc tính đem về tập gò Bonsai. Chị thợ làm vườn đụng đến cây nào là ứng khẩu đọc ngay thơ về cây đó. Đầu tiên là bài CÂY SI được chị cho xuất bản miệng. Vừa lựa cây vừa nghe nên cũng chưa thấm lắm nhưng thấy hay hay. Người mua không mặc cả, bảo bao nhiêu trả bấy nhiêu. Chị thợ vườn có vẻ vui nên khuyến mại luôn bài CÂY BÀNG nữa. Chủ, khách đều hài lòng.
Về thơ, người viết entry này tự thấy là dân ngoại. Thơ với mình cao quá. Chỉ kính nhi viễn chi thôi. Nhưng yêu thích thì có, nhất là thơ mộc. Nghĩa là đơn sơ như nói nhưng lấp lánh chất trí tuệ trong đó.
Thơ về cây si thì mình ít được nghe, đọc, mang máng nhớ được đôi câu của Nguyên Đổ:
Thân anh đã lỡ trồng si
Trước nhà ai đó lối đi bạch đàn
Nhưng đôi câu này cũng chỉ lấy cây si làm cớ để cởi lòng về nỗi mê đắm thôi chứ không trực diện nói về cây si.
Còn những câu gọi là thơ…lếu tếu về Si thì trẻ con bây giờ đọc nghêu ngao thì nghe nhiều:
Ai mua tui bán cây si
Si tui tốt giống cành chi chít cành
Hễ si mà gặp đất lành
Là si phát triển trở thành…si đa.
Cây bàng được nói đến nhiều hơn nhưng là trong lĩnh vực văn xuôi. Cây bàng được những người Hà nội đặc biệt yêu thích vì nó gắn với nhiều kỉ niệm. Hà nội xưa có rừng bàng Yên Thái phía bắc hồ Tây và được trồng khắp các phố Hà nội. Nhưng thơ viết về cây bàng ít lắm. Hà Văn có viết một bài thơ hay nói về cây bàng có tên: Cây bàng thời gian
Không vươn cành lên theo nắng gọi
Cây bàng góc phố
Xõa cành che nắng chói
Cứ chia tầng làm gánh
Gánh thời gian
Những đứa trẻ đi ngang
Những ông già đi ngang
Bóng mát
Rồi mùa thu đi ngang
Lá trút vàng mặt đất
Để mùa đông giá rét
Nắng rơi đầy sưởi ấm lối mòn…
Nhưng thôi, trong entry này mình không định viết một bài tiểu luận về cây bàng và cây si trong thơ mà chỉ muốn kể với bạn đọc về chị thợ làm vườn với tình yêu đối với cây. Mình chép lại để mong hầu chuyện bạn đọc vài phút trong ngày.
Có chị chỗ chợ cây, chỉn chu cắt cành, cào cỏ chăm cây cũng cất công cặm cụi chơi chữ chuyện cây cối:
CÂY BÀNG
Cái lạnh từ phương Bắc
Cắt chiếc lá lìa cành
Cây Bàng sầu cô quạnh
Có còn nữa xuân xanh?
CÂY SI
Cơn gió độc phương Bắc
Chẳng đem tới ngọt lành
Cây Si sao không vậy
Chồi biếc vẫn long lanh.
Bạn đọc thấy chị ấy chơi chữ ở chỗ nào cho biết nhé. Mình chịu.
Cảm ơn nhiều
mai xuân dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét